Mái nhà 10a2

Sáng mãi tình bạn!
 
Trang ChínhTrang Chính  Photoshop OnlinePhotoshop Online  Latest imagesLatest images  Tìm kiếmTìm kiếm  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  

"Mưa rồi..."Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down
Sun Nov 13 2011, 20:07
Status:
Tao biết tao nghèo nên tao không giám trèo cao
"Mưa rồi..." Bgavat18
"Mưa rồi..." Bgavat10"Mưa rồi..." Bgavat12"Mưa rồi..." Bgavat13
"Mưa rồi..." Bgavat15Alvin_hp96"Mưa rồi..." Bgavat17
"Mưa rồi..." Bgavat19"Mưa rồi..." Bgavat21"Mưa rồi..." Bgavat22
I’m - Alvin_hp96
[WebMaster]

WebMaster
Số Điện Thoại (Yêu Cầu Viết Đúng SDT để Liên Lạc) : 01699396835
Tên : Zero
Giới tính : Nam Sinh Nhật : 19/03/1996
Tuổi : 28
Đến từ : Từ đâu còn lâu mới nói
Posts : 114
Points : -2147474296
Thanked : 15
Ngày Tham Gia : 19/10/2011
Status : Tao biết tao nghèo nên tao không giám trèo cao
Profile Alvin_hp96
Số Điện Thoại (Yêu Cầu Viết Đúng SDT để Liên Lạc) : 01699396835
Tên : Zero
Giới tính : Nam
Sinh Nhật : 19/03/1996
Tuổi : 28
Đến từ : Từ đâu còn lâu mới nói
Posts : 114
Points : -2147474296
Thanked : 15
Ngày Tham Gia : 19/10/2011
Status : Tao biết tao nghèo nên tao không giám trèo cao

"Mưa rồi..." Vide10

Bài gửiTiêu đề: "Mưa rồi..."
https://lythuongkiet.forumvi.com

Tiêu đề: "Mưa rồi..."

Mưa rồi. Lại là một cơn mưa đêm nữa. Sao lạnh qua vậy. Những hạt mưa vô tình bắn vào khung cửa kính mà như đang táp thẳng vào mặt nó. Nó thấy đau quá. Nhưng nó sao được. Nó không tkể quên đi được cái quá khứ đó. Một quá khứ thật tồi tệ. Cũng là bắt đầu vào một chiều mưa…
- Bà ra cây cầu gần nhà đi. Tôi đang ở đó.
Là tin nhắn của Nam. Nó xuống nhà phóng xe đi luôn. Tới nơi. Nó nhìn thấy cái dáng quen thuộc của Nam. Ngồi đúc đu trên cầu, chỉ cần nó đến hù nhẹ một cái thì được xuống nước tắm ngay ý mà.
- Ê! Tôi đến rồi này. Gọi gì vậy.
- Ngồi xuống đi. Lần nào cũng hấp tấp tkế!
- Ờ rồi rồi. Thế có chuyện gì nói đi xem nào.
- Tôi… tôi…
- Gì mà lắm tôi thế. Nói đi xem nào. Cứ như là quan trọng lắm ý.
- Tôi có…
- Có gì?
- Tôi có người yêu rồi.
Sau câu nói đó của Nam. Nó như chết đứng, cũng ckẳng biết nói gì. Chẳng biết làm gì. Giờ đầu óc nó còn gì để nói nữa đâu. Không hiểu sao tâm trạng nó lại trở nên như vậy nữa.
- Ê này! Sao không nói gì vậy. - Nam vỗ vai nó.
- À… à… Không. Chúc mừng ông nhá.
- Ờ… Bà không hỏi gì nữa sao.
- Hói à… Hỏi gì nhỉ… Tôi cũng chả biết.
- Hỏi người yêu tôi tên gì, ở đâu, bao nhiêu tuổi… đại loại như vậy. Bà không muốn biết sao?
- À… ừ! Muốn… À mà không cần đâu. Hì… - Nó cười nhạt.
- Ừ. - Nam cũng chỉ ngắn gọn vậy thôi.
Giờ thì không khí im ắng hẳn. Nó cầm máy nên rồi nói:
- Chết. Muộn rồi. Tôi về nhá.
Chẳng để Nam nói gì. Nó lấy xe đi luôn. Còn Nam. Ánh mắt u sầu nhìn theo cái dáng đạp vội vàng của nó. Khi nó đã khuất xa. Nam thả hồn vào một khoảng không mù mịt trên bầu trời đêm kia. Tâm trạng Nam cũng như nó bây giờ. U ám mù mịt mà không có một chút ánh sáng nào.
Nó đi xe nhanh thật nhanh để khuất khỏi tầm mắt của Nam. Nó không hề về nhà. Nó cũng chẳg biết đi đâu. Trái tim và lí trí nó giờ không bước cùng con đường. Rất hỗn độn. Đáng nhẽ nó phải rất vui khi cậu bạn thân của nó đã tìm được nửa kia của mình. Nhưng tâm trạng nó làm sao thế này. Nó thấy mệt mỏi quá đi. Phải chăng đến lúc này nó mới xác định được tình cảm mình thế nào. Nó không muốn đi tiếp, cũng chẳng muốn quay lại. Nó cứ đứng ở đó. Một mình. Một lần nữa nó nhìn nên bầu trên không vì sao để có thể thấy được tâm trạng nó lúc nay. Nó mệt quá. Muốn gục đi. Sao ông trời ác với nó thế. Khi nó đang thế này mà ông lại cho mưa. Để nó phải đứng đó. Một mình. Vẫn chỉ một mình. Không mưa. Ừ thì dầm mưa đêm. Sở thích của nó đó. Nhưng nó chỉ thực sự thích cơn mưa đêm này khi Nam ở cạnh nó. Cùng vui cười với nó. Để nó có thể xua tan đi hết buồn phiền trong cuộc sống hàng ngày bởi cơn mưa đêm.
Điện thoại rung. Là tin nhắn của Nam. “Không về nhà à. Tôi vừa qua nhà đợi bà mãi”.
Không hiểu sao đọc xong tin nhắn của Nam nó cũng không muốn trả lời. Lại một tin nhắn nữa: “Đừng nói với tôi là bà đang dầm mưa một mình nhá. Về đi. Mưa to rồi đó”.
Vẫn thế. Nam không hề nhận được bất kì sự phản hồi nào từ nó. Lo lắng, Nam vẫn cố nhắn thêm tin nữa: “Bà ở đâu vậy. Tôi đến chỗ bà”.
Vẫn chẳng có gì. Nam gọi điện. Nhưng nó không bắt máy. Nam lo. Nhưng không biết phải tìm nó ở đâu. Còn nó ư. Hiện giờ đang khóc nấc lên. Nhưng chẳng ai biết. Đường vắng. Chỉ còn mình nó. Tiếng mưa lộp độp trên đường. Mưa to. Gió đập vào người nó rát, lạnh. Nó cần một vòng tay ai đó ôm lấy nó, sưởi ấm nó ngay bây giờ. Nhưng nó biết rằg sẽ chẳng có ai. Chẳng có ai. Mắt nó nhắm tịt lại khi lí trí nó đã hành hạ cơ thể nó. Nó không đủ sức mở mắt ra nữa. Chân tay nó mền nhũn. Và rồi. Điểm tiếp đất của nó giờ là ở mặt đường. Nó ngủ rồi. Có lẽ vậy. Nhưng sẽ không ai đánh thức nó dậy. Nó phải tự đứng nên thôi. Mãi 1 lúc sau khi mưa đã ngớt jó cũg ngừg rít ầm ầm nó bị đáh thức bởi tiếg còi ô tô inh ỏi và đt rug. Xem máy thỳ tới 2 mấy cuộc gọi nhỡ của Nam , của bố mẹ nó , máy nhà.
Nó đag rất cố gắg để có tkể lết sác về nkà. Ng`` nó ướt như con chuột. Về nhà nó bị mẹ mắg ckO một trận tơi tả. Còn Nam nhỳn nó , áh mắt đó. Nó k biết đc là rỳ thương hại , thất vọng , xót xa , hay vui vẻ …. Nó k còn còn có tkể nhỳn thấy đc nửa. Một áh mắt hỗn độn nhất từ tr’c tới nay của Nam.
- Con lên phòg thay đồ ạ _ nó nói bằg giọg khẳn đặc.
Ckẳg để ai nói rỳ nó cứ tkế một mìk đi nên phòg . Thây quần áo xog nó nằm vật ra giườg như một kẻ ckết r` . Nó nhắm nghiền mắt lại để k fải làm nhỳn thấy rỳ , đeo tai phone bật cỡ thật to để k nghe thấy j. Nó muốn tự đưa mìk vào cái thế jới k đau khôt , k buồn , k nước mắt, nó muốn ngồi một mìk, 1 mìk nó ở một tkế jới . Nơi đó sẽ k có t.y và cũg sẽ k có nỗi buồn , thì con tim và lí trí đã k fải giằg xé nhau để r` ng`` đau nhất vẫn là nó. Nó k nhỳn thấy rỳ nữa r` đấy , cũg ckẳg nghe thấy rỳ nữa r` đấy , nhưg sao nó tkấy sốg mũi nó cay, giọt nước đắg nhẹ nhàg năn từ khoé mi nhắm chặt của nó xuốg hai bên thái dương . Nó biếk . Nhưg cũg k đưa tay nên lau đi . Khóc.
Khi nó chẳg còn biết đến rỳ nữa thì Nam bước vào phòg. Ngồi cạh nó. nhẹ nhàg đưa tay lau đi giọt nước mắt vẫn còn vương trên hàg mi ướt đẫm :
- Ckắc buồn lắm hử ! saO lại tự hàh hạ bản thân vậy chứ. Bà ngốk lắm.
Nói xOg Nam cũg nhẹ nhàg bước ra, đóg cửa phòg lại . Quay lại nhìn nó bằg áh mắt buồn . Nam vừa đi khỏi thì nó cũg mở mắt. Nam k biết răg nó nghe và biết tất cả n~ Nam làm vs nó và nói với nó. N’c mắt nó sao tự nhiên rơi nhiều vậy. Nó k cầm lại đc . Tai nó ù ù . Đầu óc nó cũg k còn nghĩ đc rỳ tkêm nữa. jỜ nó chỷ biết khóc. Khóc thôi. Rồi cuối cùg nó cũg lịm đi vì đã thấm mệt. Nhưg trog cơn mê nó vẫn lấc nên từg tiếg nghE đau nhÓi.
Ság mai, như một thói quEn Nam đến nhà đón nó đi học. Nhưg nó đi r`. Mệt nhừ ng`` màk nó vẫn đi học. k fải vì nó ckăm học màk vì ở nkà cũg chẳg giúp rỳ đc cko nó. Nó muốn đi tìm kiếm nụ cười để có tkỂ xua đi đc fần nào băg giá trog lòg nó lúc này.
Nam chạm mặt nó. Cười nhạt, r` nó quay mặt đi. Đây đâu fải là cách ứg xử của 2 ng` bạn thân. Nam đứg lặg ng`` sau khi nhận đc nụ cười nhạt của nó. Ckấp nhận . Nam cúi đầu r` bước nhẹ vào lớp.
Cả buổi hôm đó ckẳg ai nói lời nào.
CHiều về , Nam online. Ngồi một lúc thỳ “ Ly ngốk “[ nó ếk ] online. Nhưg ckẳg kịp pm thỳ nó đã off. Nam thấy hụt hẫg nhưg ckẳg biết fải làm rỳ . Nhắn tin thỳ nó chỉ ừk vài cái r` thôi , hẹn đi ckơi hay làm rỳ đó thì nó ckối , lí do đơn giản là bận việc rỳ đó. Giờ nhỳn thầy yh nó ság càg khó hơn. Nam và nó cứ sốg trog cái khôg gian ngột ngạt này .
Để một ngày Nam quyết tâm nói ra sự thật .
“ Bà ol đc k. Tôi có chuyện muốn nói với bà “
CKẳg thấy nó ol . CŨg k thấy nó trả lời . Nam đàh viết lại mấy dòg tn offline để nó biết vậy thôi .
“ Bà k thấy khó chịu khi sốg trOg cái khôg gian ngột ngạt tkế này vậy sao. Đág nhẼ tôi địh đi lặg lẽ k nói cko bà biết để khi tôi đi r`. BÀ sẽ k đau buồn. Nhưg tôi đã thật sai lầm khi nói rằg tôi có n.y Tôi đã từg hỏi bà Bạn thận có tkể trở thành n.y k . Bà đã k trả lời tôi. ckỉ cười . Tôi k hiểu ẩn ý đó của bà. Nhưg jờ tôi đã biết.Tôi hôk biết có nên nói ckO bà điều nay k . Thực ra tôi cũg ckẳg sốg đc bao lâu nữa. Biết vì sao tôi nói vs bà là tôi đã có n.y k. Có lẽ tôi đã sớm nhận đc t/cảm bà giàh cko tôi đơn thuần k chỉ là tìh bạn.  . Nói ra vậy r`. BÀ sẽ qUên đi cái t/c ngôk ngếck bà giàh cko tôi. Để khi k có tôi bên cạh bà sẽ k cảm thấy trốg trải đến mức n’c mắt tự rơi màk k biết lí do. Tôi đi r`. Bà fải cố giữ dìn sức khoẻ nké. Hôk đc uốg caphê khi quá muôn , k đc dầm mưa một mìk nhất là ban đêm. K ngủ muộn chỉ đơn giản là để ngắm bầu trơi k ngôi sao nào . Fải ăn uốg đầy đủ. đừg ốm. Bà ôm tôi buồn lắm đó. Và câu cuối cùg tôi muốn nói vs bà. Tôi cũg yêu bà . t/c của tôi giàh ckO bà cũg k kém rỳ t/c ngốk ngếck của bà giàh cko tôi. Nhưg fải nhanh qUên tôi thôi. Hp nké. Cô bạn ngôk.
À màk. Đọc xOg có khÓc cũg fải tự lau đi nhÉ. đỪg để như vậy . Xí lứm. BÀ biết k . “
Nói xOg Nam off. Mà đâu biết răg. nÓ đã ol . Nhưg ẩn. Nhưg rỳ Nam viết nó đã đọc từg chữ . RỒi cũg lấc nên từg tiếg nhẹ nhàg màk đăg cay. Nó k đủ can đảm để khóc tkét nên. Nam nói đúg nó đã khóc và cứ để n’c mắt ckảy như vậy. ckẳg lau đi. Nó phi như điên xuốg nhà lấy chiếc xe mi mi đạp với tốc độ nó chưa từg đạp. Đến nkà Nam . Nhưg Nam k có nhà. Mẹ Nam thỳ đã đỏ hoe đôi mắt. Khi đến lúc này mẹ Nam cũg mới biết con trai mìk k thể sốg đc bao lâu. Nam tự đi ktra cũg tự dấu bệh . CKẳg suy nghĩ rỳ nó vẫn đạp xe . Ra một nơi. Một nơi quEn thuộc của Nam và nó. Bờ sông.
Khôgn ngoài dự đoán. Vẫn là cái dág ngồi đó. Nó vất xe cái rầm r` đến ôm ckặt Nam khóc nức nên. Ôm thật ckặt. Vừa khóc vừa nói r` lấc nên từg tiếg. :
- Ông …. Ôgn ác lắm….. tôi có còn là bạn thân của ôg nữa k . Khi … ôg có bệh … màk .. ckẳg chịu nói .. với ai. Ông….
Nam k để nó nói hết câu thì đã khoá môi nó lại. Nhẹ nhàg thôi. Lúc đầu mắt nó trợn hết cỡ r` từ từ nhắm lại. Nó đâu biết nụ hôn đầu của nó là dàh cko ng`` bạn thân nhất của nó.
Nam tựa nhẹ đầu vào vai nó . Cùg nó ngắm hoàng hôn. Có lẽ đây là lần cuối cùg Nam đc ngồi với nó tkẾ này. Nhưg khôgn khí im lặg ckẳg ai nói lời nào . Mặt trời đã dần dần lặn sâu xuốg đáy sôg . Nam cầm tay no nói nhỏ nhưg đủ nó là Nam nghe : Tôi yêu bà.
Tay Nam lạh lắm. Lạh . Nó cảm giác như đag cầm một bàn tay làm bằg đá vậy. Một lần nữa. Nó k làm chủ đc đôi mắt mìk. Nam bỏ nó đi thật r`. Mãi mãi r`. ôgn trời ghét nó vậy sao. Tại sao lại mưa. Nam sẽ lạh. Ônh biết vậy màk. Tại sao lại làm ckO Nam lạh. Nó cứ nghĩ tkẾ. rồi siết chặt bàn tay của nó với Nam. Giờ thì n’c mưa thấm ướt hết toàn thân nó. Nó k còn fân biệt đc đâu là n’c mưa đâu là n’c mắt.
Trời cư mưa mãi , mọi ng`` đưa Nam về . cÒn nó vẫn ngOan cố ngồi đó. Nhỳn nhĩn hạt n’c mưa trải khắp trên con sÔg. vuốt nhẹ một đám cỏ ckỗ Nam ngồi. Nó bấm môi để khóc k ra âm thanh đến ckảy máu. Nó biết làm rỳ bjờ. AI sẽ là ng` lau khô cko nó n~ giọt nước mắt lạh băg này khi nó cứ ckảy mãi. Ai sẽ nhắc nhở nó mỗi khĩ nó k chịu đi ngủ. Ai có tkỂ nhắn tin cùg nó tkâu đêm. Sẽ ckẳg có ai. Trừ một ng``- Người quan trỌg nhất đối với nó. Nhưg thần chết đã cướp mất ng`` quan trọg nhất của nó. Nó hận thần ckết. Và ghét bản thân mìk . Khi k hiểu chíh cậu bạn thân của mìk nữa. Nó thật ghét biết bao khi nó lạh nhạt với Nam suốt thời gian qua. Nó biết fải làm rỳ ……

Và giờ cùg là một chiều mưa lạh giá đã khiến nó nkớ về cái kí ức đau buồn đó. Nhưg jờ nó đã k còn khóc. Có lẽ nó đã khóc qúa nh``. K còn đủ n’c mắt để khóc ckO chuyện này nữa. Cũg có tkể nó biết nếu như nó khóc sẽ ckẳg ai lau n’c mắt ckO nó nữa. Lên nó đã k khóc . Ckỉ vì điều đó.



*Bài Viết Này Là Của Bạn Khuyên 10a10-Mọi chi tiết cứ đến 10a10 mà hỏi :lol: .

Tài Sản của Alvin_hp96
Chữ kí của Alvin_hp96


"Mưa rồi..."

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang
Trang 1 trong tổng số 1 trang
* Không dùng những ngôn từ thiếu lịch sự.
* Bài viết sưu tầm nên ghi rõ nguồn.
* Tránh spam nhảm không liên quan đến chủ đề.

Yêu cầu viết tiếng Việt có dấu.


Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Mái nhà 10a2 :: Mục Giải Trí :: Thể Loại :: Truyện Ngắn-